Con có lạnh như mẹ lúc đó không?

Con có lạnh như mẹ lúc đó không?

2018-07-30 17:17:12.0 1146

Tôi sinh ra và lớn lên ở một miền quê xinh đẹp, nơi có nhiều nắng và gió, có những cánh cò trắng thẳng cánh cò bay, có những lời mẹ ru những trưa hè oi ả. Lớn lên cùng tôi là một cô bé hàng xóm xinh xắn, nhưng nhìn sâu vào mắt em luôn thấy một nỗi buồn phảng phất. Mẹ tôi kể rằng, em không phải là con ruột của bác Ba (người đang nuôi nấng em bây giờ).

 

Mẹ tôi kể rằng, vào một buổi sáng bác Ba đi lấy hàng sớm, qua một cây cầu thì xe bỗng dưng chết máy, bác xuống kiểm tra thì nghe tiếng khóc của trẻ con văng vẳng đâu đấy. Lò dò đi gần xuống gầm cầu thì bác nhìn thấy một đứa bé được quấn chặt trong đống quần áo, còn người phụ nữ bên cạnh đã chết vì băng huyết và vì lạnh. Trong vòng tay co cứng của cô là một đứa trẻ mới sinh được quấn chặt trong một mớ quần áo của chính cô. Cảm thương đứa trẻ tội nghiệp, bất hạnh, bác Ba đã mang đứa bé ấy về nuôi nấng và chôn cất người mẹ đàng hoàng. Và đứa bé đó chính là Mây, là con gái nuôi của bác Ba bây giờ.

Sau bác Ba có đi tìm hiểu thì biết rằng, mẹ ruột của em sống một mình trong ngôi làng hẻo lánh. Mẹ Mây phải bỏ xứ mà đi đến đây do những đay nghiến của người đời về phụ nữ không chồng mà chửa. Đến ngày trở dạ, vì không có người thân bên cạnh nên mẹ em không có ai giúp đỡ đưa đến bệnh viện, cô ấy đã không đủ sức để rồi phải sinh em dọc đường như vậy. May mắn thay, Mây dã gặp được bác Ba tốt bụng và nhờ vậy em được nuôi nấng khôn lớn như bây giờ.

Sinh nhật Mây vào một ngày của tháng 12 rét buốt, năm đó em vừa tròn 10 tuổi. Bác Ba kể hết cho em về câu chuyện của em, của mẹ em, em không khóc mà đòi bác cho đến thăm mộ của mẹ mình. Và hành động của em làm trước ngôi mọ của mẹ khiến bác Ba không khỏi giật mình giữa ngày gió lạnh rét buốt ấy, em đã cởi hết quần áo trên người mình, ôm lấy mộ mẹ mà khóc “Mẹ ơi con giờ có lạnh như mẹ khi ấy không?”

Có nhiều người nói rằng không nên kể cho Mây nghe về câu chuyện buồn ấy. Nhưng bác Ba cũng chỉ cười mà nói “con bé có quyền biết và tự hào về sự hi sinh của mẹ nó. Tình cảm thiêng liêng ấy sao tôi có thể dấu. Nhưng có điều đáng trách là giá như cô ấy biết quan tâm đến những rủi ro mình có thể gặp phải để phòng tránh thì mọi chuyện có khi đã tốt đẹp hơn rất nhiều. Mây đã không phải chịu cảnh mất mẹ khi vừa mới lọt lòng như vậy”.

Mẹ Mây đã dành trọn cả sinh mệnh của mình để che chở cho con, để cho con có thể tiếp tục sống trên đời nhưng cô ấy đã không thể cho Mây một cuộc sống trọn vẹn.

 

 

Nhờ tình yêu thương của bác Ba, bây giờ Mây đang chuẩn bị nước rút để bước vào giảng đường đại học. Và để em không phải một lần nữa chịu nỗi đau và tương lai dang dở, bác Ba đã tìm đến một giải pháp tài chính để bảo đảm cuộc sống cho hai ba con. Giờ đây, dù cho có bất kì chuyện gì xảy ra thì Mây vẫn được sống an toàn và vui vẻ.

Để có thể mang đến cho con cái mình một cuộc sống tốt đẹp nhất thì những bậc làm cha, làm mẹ hãy học theo cách làm của bác Ba nhé.

Hifawe



Vui lòng đăng nhập để bình luận.