Làm ngày làm đêm anh Hào vẫn không đủ tiền chữa bệnh cho con

Làm ngày làm đêm anh Hào vẫn không đủ tiền chữa bệnh cho con

2018-07-30 21:56:56.0 4144

Thở dài một tiếng ngao ngán, chị Mạnh đưa mắt xuống nhìn đứa con trai đang mệt mỏi nằm trên giường bệnh mà khóc: “Trước đó con vẫn khỏe mạnh bình thường, thời gian gần đây con có những biểu hiện lạ như hay ói và có vẻ như mất thăng bằng khi đi lại. Thời gian đầu có vẻ triệu chứng đó không liên quan đến não bộ. Gia đình cứ nghĩ do con ăn uống không được hay ói nên mới dẫn tới việc đi không vững. Nhiều lần như thế vợ chồng anh chị mới đưa con đi khám ở bác sỹ tư nhưng bệnh chẳng thuyên giảm mà càng ngày càng nặng thêm. Đến lúc sức khỏe của con diễn tiến xấu, gia đình mới đưa con vượt tuyến ra ngoài Hà Nội để khám và bàng hoàng khi bác sỹ chẩn đoán con bị u não và chỉ định mổ gấp”.

Hôm nay đến bệnh viên Nhi Trung ương thăm Dũng, nhìn con quằn quại trong cơn đau, những lần hóa trị trước đây đã khiến con tiều tụy đi nhiều mà tôi thấy đau xót thay.

Dũng năm nay 4 tuổi, là con của anh Hào, chị Mạnh (họ hàng bên ngoại của gia đình tôi ở quê Hải Dương). Con phát hiện bị bệnh u não và được chuyển lên tuyến trên điều trị trong tình trạng bệnh đã trở nặng. Trải qua bốn lần phẫu thuật não và những lần hóa trị, xạ trị, con vẫn gần như nằm bất động, anh chị cứ tưởng như đã hết hy vọng nhưng qua vài toa thuốc điều trị của các bác sỹ, một tia hy vọng đã lóe lên khi con đã bất đầu cử động được. Tuy nhiên, niềm vui chưa dứt thì anh chị lại tiếp tục đối mặt với nỗi lo khác đó là số tiền chữa trị tiếp cho con biết lấy ở đâu ra.

 

 

 

Thở dài một tiếng ngao ngán, chị Mạnh đưa mắt xuống nhìn đứa con trai đang mệt mỏi nằm trên giường bệnh mà khóc: “Trước đó con vẫn khỏe mạnh bình thường, thời gian gần đây con có những biểu hiện lạ như hay ói và có vẻ như mất thăng bằng khi đi lại. Thời gian đầu có vẻ triệu chứng đó không liên quan đến não bộ. Gia đình cứ nghĩ do con ăn uống không được hay ói nên mới dẫn tới việc đi không vững. Nhiều lần như thế vợ chồng anh chị mới đưa con đi khám ở bác sỹ tư nhưng bệnh chẳng thuyên giảm mà càng ngày càng nặng thêm. Đến lúc sức khỏe của con diễn tiến xấu, gia đình mới đưa con vượt tuyến ra ngoài Hà Nội để khám và bàng hoàng khi bác sỹ chẩn đoán con bị u não và chỉ định mổ gấp”.

 

Do đi gấp quá, anh chị không xin được giấy chuyển tuyến nên khi con ra ngoài này mổ, anh chị phải chịu chi phí. Mặc dù đã cố gắng làm rất nhiều việc, tăng ca và vay mượn thêm bên ngoài nhưng vẫn không đủ để chữa bệnh cho con”. Nói rồi hai hàng nước mắt của chị chảy dòng.

 

 

Chị Mạnh và anh Hào cùng làm công nhân. Công việc của họ tuy lương không cao nhưng nếu chịu khó tăng ca và biết tiết kiệm thì vẫn có thể để dư được chút ít để dự phòng cho cuộc sống. Vì là chị em họ lại chơi khá thân với nhau từ bé nên nhiều lần tôi khuyên chị Mạnh nên bàn với anh Hào tham gia bảo hiểm nhân thọ để vừa tiết kiệm tiền, vừa đảm bảo cho cuộc sống sau này trước bất trắc như ốm đau, bệnh tật mà chị không nghe. Để đến giờ khi bé Dũng đứng trước cửa tử, gia đình chị mới đau đớn nhận ra giá trị quý giá của đồng tiền là như thế nào.

Nghe những tiếng thở mệt mỏi của Dũng, tôi biết con đang phải chịu đựng nỗi đau quá lớn. Rồi đây, không biết anh chị lấy tiền đâu để chữa bệnh cho con tiếp đây?

 

Hifawe



Vui lòng đăng nhập để bình luận.