Xin con đừng oán trách ba mẹ!

Xin con đừng oán trách ba mẹ!

2018-07-30 11:53:32.0 1684

Khi viết những dòng này, mẹ đang mông lung và không biết mình sẽ làm gì nữa.

 

Khi viết những dòng này, mẹ đang mông lung và không biết mình sẽ làm gì nữa.

 

Mẹ sinh ra trong một gia đình khá giả, được nuông chiều hết mực. Những năm tháng ấu thơ của mẹ luôn được sống trong đủ đầy, được học hành đến nơi đến chốn. Sau khi tốt nghiệp đại học, mẹ được ông bà gả cho một gia đình danh giá, môn đăng hộ đối.

 

Mặc dù không có nhiều thời gian tìm hiểu nhau nhưng sau kết hôn, cuộc sống hôn nhân của mẹ khá hạnh phúc, ba cũng rất yêu thương và chăm sóc mẹ. Thêm một thuận lợi nữa là ba mẹ được ông bà hai bên hùn vốn cho làm ăn. Người ta vẫn truyền miệng nhau câu nói: “Giàu đổi bạn, sang đổi vợ”, quả thật không sai, khi mọi chuyện kinh doanh thuận lợi thì cũng là lúc ba con nảy sinh nhiều thói hư, tật xấu mà bản thân mẹ không thể ngờ đến được.

 

 

Lúc đó mẹ cũng vừa sinh con xong, mẹ không còn được trẻ trung như trước, có lẽ vì thế mà ba chán mẹ, chán người phụ nữ với thân hình xồ sề. Lừa dồi và cặp bồ hết với người này người kia, không chăm lo cho gia đình, không quan tâm mẹ như trước nữa. Thậm chí, ba con còn bỏ đi cả tuần trời không thèm mò mặt về nhà. Mỗi lần con khóc ngặt nghẽo vì nhớ ba, đòi ba lòng mẹ lại đau như cắt.


 

Cũng vì ham mê gái gúa, ba con lơ là chuyện làm ăn và mù quáng đến nỗi khiến công ty rơi vào tay đối thủ. Hóa ra là họ cài người làm cho ba mờ mắt và mụ mị, để rồi đây mọi chuyện mới vỡ lẽ.

 

Công ty phá sản, nợ nần chồng chất, ba con quay về xin lỗi mẹ. Vì nghĩ đến con, nghĩ đến tình cảm vợ chồng bao nhiêu năm vun đắp, mẹ đã chấp nhận tha thứ và cùng ba con vượt qua khó khăn. Với kinh nghiệm quản lý của mình, ba con dễ dàng xin vào làm trong một nhà máy sản xuất điện thoại. Ba hứa sẽ tu chí làm ăn và làm lại từ đầu.

 

Những tưởng sau bao nhiêu sóng gió, cuộc đời sẽ mỉm cười với gia đình chúng ta, vậy mà ông trời không thương chúng ta, khi nợ nần chưa được giải quyết xong thì ba con bị tai nạn trong một lần tan ca về và phải sống cuộc sống thực vật vì chấn thương quá nặng.

 

 

 

Mọi gánh nặng kinh tế đổ dồn lên đôi vai của mẹ. Ông bà nội ngoại cũng vì hùn vốn cho ba con làm ăn mà điêu đứng, ngày nào cũng có người đến đòi nợ. Mẹ chật vật không biết xoay sở ra sao. Ngày trước khi còn ăn nên làm ra ba mẹ có bao giờ nghĩ đến những trường hợp xấu như thế này đâu mà chuẩn bị trước. Bây giờ trăm thứ phải lo nào là trả nợ, nào là lo tiền viện phí cho ba rồi tiền ăn uống, sữa, tiền học của con... Chi riêng tiền viện phí của ba con, mỗi ngày đã mất tới mấy triệu đồng, mẹ thật sự mệt mỏi, mẹ không biết phải làm gì bây giờ để kiếm tiền nữa.

 

Không còn cách nào khác, hôm nay mẹ phải đau đớn chấp nhận bán căn nhà của chúng ta để lấy tiền trả nợ, tiền lo cho bố con.  Mẹ biết, cuộc sống của chúng ta sẽ vô cùng khó khăn những ngày tháng tới nhưng mẹ không thể làm gì hơn được thế. Con sẽ phải sống một cuộc sống thiệt thòi, không được hưởng những thú vui giống như bạn bè cùng trang lứa và tương lai của con vì thế có thể bị ảnh hưởng nhưng con hãy hiểu cho ba mẹ và đừng oán trách ba mẹ con nhé.

 

Hifawe



Vui lòng đăng nhập để bình luận.