Đinh Thị Nương
Tôi từng có quan niệm rất lạc hậu “trời sinh voi, trời sinh cỏ”, ngày xưa ông bà bố mẹ thiếu thốn trăm bề mà vẫn nuôi dạy được chúng tôi nên người vì thế khi sinh con ra, tôi vẫn vô tư tận hưởng cuộc sống giống như thời con gái. Tiền làm ra có bao nhiêu tôi cũng để dành cho những chuyến đi chơi xa, thỏa mãn sở thích du lịch của mình rồi mua sắm cho bản thân mà chẳng bao giờ nghĩ đến chuyện tiết kiệm tiền, dự phòng cho những rủi ro sau này.
Cho đến một ngày, chính sự vô tâm của tôi đã khiến con trai của tôi bị ốm, sốt. Hôm đó, trời nắng to chắc phải 38 độ, mặc bố mẹ chồng can ngăn nhưng tôi vẫn cùng chồng đem con đi chơi bằng được ở một địa điểm du lịch cách nơi chúng tôi ở khoảng 40km. Cả ngày dầm nắng, có lẽ con đã quá mệt mỏi nên tối hôm đó về nhà nó lên cơn sốt. Thay bằng việc cho con uống thuốc hạ sốt và theo dõi diễn biến bệnh của con, tôi chậc lưỡi nghĩ rằng: “Chắc nó chỉ bị nhẹ thôi, mai là khỏi ngay ấy mà” tôi vẫn chỉ chườm khăn lạnh, rồi đi ngủ.
Nửa đêm, do sốt cao quá, con tôi lên cơn co giật, tiếng khóc thét của nó khiến tôi giật mình tỉnh dậy. Sờ tay lên trán thấy con nóng ran, hai bàn tay, chân lạnh toát. Tôi vội vàng gọi chồng dậy mang con đi viện gấp.
Lúc đó, gia đình tôi lao đao, con ốm nằm viện bao nhiêu khoản phải trả, nào là thuốc thang, viện phí, tiền ăn uống… Thu nhập của tôi trước đó đã dành hết cho những chuyến du lịch rồi, làm gì còn đồng nào. Tôi lại phải chạy ngược, chạy xuôi vay mượn từng đồng để chữa bệnh cho con.
Sau đợt ốm của con, tôi mới sực tỉnh và nhận ra giá trị của sức khỏe, của những đồng tiền khi gặp bất trắc thật quý biết bao. Vì thế, ngay sau khi được chị Ngọc tư vấn gói giải pháp tiết kiệm tài chính cá nhân của Công ty Bảo hiểm nhân thọ Hanwhalife tôi đã không chần chừ đồng ý tham gia ngay. Tôi muốn bảo vệ sự an toàn của con, của cả gia đình và tôi không muốn một lần nữa phải rơi vào hoàn cảnh chật vật, khổ sở như thế nữa.