Bố ơi đừng từ bỏ chị em con

Bố ơi đừng từ bỏ chị em con

2018-07-30 16:16:40.0 1923

Ngày bố tôi đưa bà ấy về nhà, tôi đã cảm thấy một điều gì không ổn. Mẹ tôi mất sớm vì căn bệnh ung thư máu. Bố ở vậy nuôi hai chị em tôi. Tôi cũng biết hằng ngày bố tỏ ra vui tươi là thế, nhưng trong sâu thẳm tâm hồn, bố rất cô đơn. Tôi cũng động viên nhiều lần rằng nếu bố tìm được người phù hợp, bố hãy đi bước nữa, nhà có thêm người cũng vui. Bố tôi quen bà ấy sau một lần làm ăn. Lần đầu tiên gặp mặt, tôi thấy bà ấy rất sắc sảo, cái cảm giác không thân thiện cứ đeo bám tôi. Không phải vì bố sẽ đi bước nữa với người đó, mà tôi linh cảm rằng, bà ấy sẽ không đối xử tốt với chị em tôi.

 

Bà có một đứa con trai 5 tuổi. Ngày đầu tiên về nhà, thái độ của bà luôn ghẻ lạnh với chị em tôi. Trước mặt bố tôi, thì bà rất hoan hỉ, nhưng những lúc bố tôi đi công tác, bà ta đưa con mình đi ăn hàng, rồi để chị em tôi ăn mỳ gói.

Đến một ngày, em tôi tự nhiên sốt cao, mãi không dứt.Tôi nhờ bà đi mua thuốc, nhưng bà ấy bảo ốm xoàng thôi, uống thuốc làm gì mệt người, tôi đành lấy khoản tiền tiết kiệm mà bố cho ăn sáng để đi mua thuốc cảm cho em. Những lúc đi học, tôi không biết ở nhà bà chăm sóc cho em tôi như thế nào. Tối về, em tôi sốt cao, lên cơn co giật. Cũng may đúng lúc bố về và đưa đi viện.

Sau khi bác sĩ gặp riêng bố tôi. Ông trở lại giường bệnh với khuôn mặt thẫn thờ, nhìn em tôi, lặng im không nói. Bố ra ngoài gọi điện cho bà ấy:

- Em xem trong nhà có bao nhiêu tiền, đem đến viện đi. Con bị ung thư máu, giờ phải đóng tiền xạ trị.

- Anh bị điên à? Anh đem hết tiền chữa cho nó, vậy em và con trai sống làm sao?

- Nó là con anh, anh không chữa cho nó, làm sao có mặt mũi nhìn mẹ nó nữa. Giờ em là mẹ nó rồi, còn phân biệt con anh con em.

- Em không đồng ý, nó bị bệnh đấy là số trời rồi. Em nói trước nếu anh cứ cố tình muốn lấy hết tiền đi thì chúng ta li hôn. Chúng ta còn trẻ, có thể đẻ thêm con, một đứa này chết không sao cả.

- Em quá tàn nhẫn rồi. - Bố tôi tức giận cụp máy.

 

 

Thương sao cô em gái bé bỏng của tôi. Có lẽ nó cũng biết được bệnh của nó ra sao, nó nằm ngoan, không kêu một lời nào.

Tôi ước gì, bố tôi không đưa hết tiền cho cô ấy để lo cho chị em tôi. Tôi ước gì, bố tôi có tiền để dành riêng cho em gái tôi, một khoản tích lũy để bây giờ có thể lấy ra sử dụng.

Bố ơi, con xin bố, bố đừng từ bỏ chị em con!

Hifawe



Vui lòng đăng nhập để bình luận.