Giận quá mất khôn

Giận quá mất khôn

2018-10-02 10:52:50.0 2083

"Tao vừa đưa đơn li dị cho chồng tao và dọn về nhà ngoại ở rồi.Tao ức quá, một người chồng vô tâm, vô nết như thế thà li dị còn hơn. Suy nghĩ mãi tao mới viết đơn li dị và đưa cho lão rồi dắt con sang bà ngoại luôn." Những lời nói trong cơn tức giận của Hiền làm tôi không khỏi bàng hoàng

“Mày có rảnh không, chạy qua công ty tao uống nước tâm sự cái coi. Tao đang bức xúc mà chẳng biết kiếm ai để chia sẻ. Mày là bạn thân của tao nên tao chỉ biết tìm đến mày thôi”. Hiền nói với giọng tức giận và mệt mỏi khi gọi điện cho tôi.

Chơi thân với Hiền đã lâu nên tôi hiểu tính khí của cô ấy. Chắc có lẽ hôm nay gặp phải chuyện gì bực tức quá Hiền mới gọi tôi để tâm sự chứ bình thường Hiền ít khi giận dỗi, tức giận ai và cũng chẳng mấy khi đi lê la hàng quán để buôn dưa đâu. Biết vậy nên tôi đồng ý gặp Hiền giờ tan tầm buổi trưa.

Vẫn là quán nước quen trên đường Trúc Khuê, Hiền đón tôi bằng nét mặt buồn bã, mệt mỏi. Chưa kịp ngồi xuống tôi đã nghe tiếng thở dài của Hiền.

- Sao thế mày, có chuyện gì mà gọi tao ra đây, mày ốm hay sao mà trông bờ phờ thế kia.

- Tao vừa đưa đơn li dị cho chồng tao và dọn về nhà ngoại ở rồi.

- Làm sao đến nông nỗi thế, chồng mày bồ bịch à.

- Không, anh Thực không hề bồ bịch nhưng hôm qua anh ấy đi nhậu về lại còn đánh tao chỉ vì tao bảo anh ấy bớt nhậu nhẹt đi, dành dụm tiền để tham gia bảo hiểm nhân thọ dự phòng cho tương lai của cả gia đình. Tao ức quá, một người chồng vô tâm, vô nết như thế thà li dị còn hơn. Suy nghĩ mãi tao mới viết đơn li dị và đưa cho lão rồi dắt con sang bà ngoại luôn.

- Mày phải bình tĩnh chứ. Tao nghĩ, mày phải nói nhẹ nhàng, đàn ông chỉ thích mềm mỏng thôi, có thể lúc anh ấy say nên thấy mày nói vậy tức quá mất khôn thôi. Mày đòi li dị chỉ vì một lần như thế thì tao e không đáng, rồi thằng cu Bin nó sẽ thế nào nếu cuộc sống của gia đình mày không trọn vẹn. Tao đồng ý, mày muốn để dành tiền tham gia bảo hiểm nhân thọ là đúng đắn nhưng chưa thuyết phục được anh ấy lần đầu thì lần 2, lần 3. Khi đã hiểu được giá trị của bảo hiểm nhân thọ thì tự khắc anh ấy sẽ biết tiết chế lại những cuộc rượu mà để dành tiền cùng mày thôi. Cũng như chồng tao đây, khi tao nói ý định mua bảo hiểm nhân thọ cũng phản đối gay gắt lắm ấy chứ, lại còn sợ bảo hiểm nhân thọ lừa đảo. Nhưng khi thấy một anh đồng nghiệp làm cùng bị mắc bệnh ung thư nhờ có bảo hiểm nhân thọ chi trả viện phí nên đã chữa khỏi bệnh và được tiếp tục cuộc sống nên anh ấy đã tự tỉnh ngộ ra và gật đầu đồng ý với tao đó.

Đang lúc tôi cố gắng giải thích để cho Hiền bớt giận và có cách cư xử thích đáng hơn thì tiếng chuông điện thoại của Hiền réo vang.

- Là anh Thực. Có nên nghe không mày?

- Chắc chắn là có rồi. Mày cứ bốc máy xem anh ấy nói gì. Vợ chồng có gì bảo ban nhau mày đừng có sồn sồn lên nữa. Bật loa ngoài lên tao nghe với. Rồi tao chỉ mày cách nói chuyện để cả hai bớt giận nhau mà nghĩ lại.

“Anh đây, em đã ăn cơm trưa chưa. Anh qua công ty đón em đi ăn nhé. Anh xin lỗi vì hôm qua say quá mất khôn nên đã đánh em. Hôm nay anh xem ti vi thấy một vụ tai nạn chỉ vì bia rượu mà tử vong nên anh sợ quá. Đúng là anh nên hạn chế uống rượu để dành tiền tham gia hợp đồng bảo hiểm nhân thọ. Vì anh cũng sợ rủi ro lắm. Nhỡ may một ngày có chuyện gì xảy ra với anh thì mẹ con em sẽ ra sao. Anh không muốn tương lai của cu Bin bị đe dọa. Em đừng giận anh nữa nhé?”, giọng anh Thực vẻ rất ăn năn.

Tôi ra hiệu cho Hiền đồng ý. Và bảo Hiền nhận lỗi với anh.

- Em biết là mình cũng có phần sai khi hơi quá lời với anh nhưng em cũng chỉ vì muốn tốt cho gia đình mình nên mới cu xử như vậy. Em đang đi uống nước với Hiền rồi. Có gì chiều anh qua trường đón con, còn em về nhà ngoại lấy đồ. Tối mình nói chuyện tiếp nhé.

Hiền tắt máy với vẻ mặt hạnh phúc và cảm ơn tôi vì đã dành lời khuyên đúng cho mình.

Hifawe



Vui lòng đăng nhập để bình luận.