Sự khoan dung của cha

Sự khoan dung của cha

03-08-2018 2746

Càng trách con bao nhiêu, càng thương con bấy nhiêu, ông Ninh cũng không thôi dằn vặt bản thân vì quá lo làm ăn mà bỏ mặc con ra nông nỗi này. Trong thâm tâm, ông tự mình đã tha thứ và khoan dung cho lỗi lầm của con gái rồi.

 

Những tiếng nôn ọe nơi phòng tắm của đứa con gái mới tròn 18 tuổi khiến ông Ninh không kìm nén được sự tức giận sục sôi nơi cái đầu luôn luôn ẩn chứa sự bình tĩnh vốn có.

Hồng được mẹ dìu ra khỏi nhà tắm sau một cơn nôn ói mệt mỏi của người ốm nghén những tháng đầu thai kỳ, bắt gặp ánh mắt giận dữ của cha, Hồng chỉ còn biết cách cúi mặt, nói lời xin lỗi cha với giọng khẩn thiết. Nhìn đứa con gái mới lớn lên đã sớm phải làm mẹ bất đắc dĩ, ông Ninh vừa tức vừa thương, ông ôm chầm lấy con gái trong dòng nước mắt hờn thương của 2 cha con hòa quyện vào nhau.

 

 

Ông Ninh và bà Hằng lấy nhau khi tuổi cũng đã lớn, sống với nhau hơn 2 năm thì sinh được Hồng. Đón niềm vui con cái trong sự muộn màng nên ông bà quyết định không sinh thêm người con nào nữa mà tập trung để nuôi Hồng khôn lớn, trưởng thành.

Là con một nên Hồng càng tỏ ra tiểu thư, đòi hỏi cha mẹ nuông chiều, đến tuổi thiếu niên Hồng bắt đầu bộc lộ tính ăn chơi, đua đòi. Nhiều lần khuyên can con nhưng Hồng chỉ vâng cho qua chuyện rồi tiếp tục đi theo con đường hư hỏng.

Hai vợ chồng ông Ninh một phần do thương con, một phần do bận mải mê kinh doanh buôn bán cửa hàng tạp hóa nên để Hồng tự giác là chính. Được đà, Hồng càng ngày càng kết giao với những đứa bạn xấu, rồi trong đám chơi với nhau, Hồng để ý đến một cậu bạn cùng tuổi khá điển trai nhưng lại chơi bời, rồi 2 đứa nảy sinh tình cảm yêu đương và Hồng đã đi quá giới hạn cho phép.

 

 

 

Đang chuẩn bị cho kì thi tốt nghiệp cấp 3 thì Hồng có những thay đổi bất ngờ về sức khỏe, hay mệt mỏi, người xanh xao và thường xuyên nôn ói. Là một người mẹ, bà Hằng nhận biết ngay con gái đã có chuyện gì rồi và cảm giác đó đã đúng, Hồng đã mang thai nhưng cậu bạn trai kia khi biết tin đã bỏ của chạy lấy người, bỏ mặc Hồng “tự xử” với cái thai lớn dần từng ngày trong bụng. Bà Hằng giận con một thì thương con mười, nhưng biết tính ông Ninh cương nghị không bao giờ chấp nhận chuyện đó nên bà dặn con dấu cha chuyện này và sẽ tìm dịp thích hợp để nói giúp Hồng.

Và hôm nay, khi bà Hằng chưa kịp nói gì, thì với sự nhạy cảm của người cha, khi nghe những tiếng nôn ói và những biểu hiện bất thường của con, ông đã mơ hồ nhận ra được sự thật. Đến khi thấy khuôn mặt tái nhợt của con bước ra khỏi cửa nhà tắm và sự hớt hãi của vợ, ông Ninh càng khẳng định chắc chắn điều mình nghĩ là đúng.

Tuổi thơ của Hồng lớn lên là những kỉ niệm đẹp đẽ với một người cha đáng kính, hết mực thương con. Ngày hôm nay khi ôm đứa con tội lỗi trong vòng tay, những kỉ niệm lại ùa về trong tâm trí khiến ông Ninh càng thêm nức nở.

Những lần con bé cỏn con, ông nâng niu vỗ về, những bước đi đầu tiên của Hồng, ông cũng là người nắm tay dìu dắt. Rồi lần đầu con bước chân đến trường học lớp 1, được giải ca hát hồi lớp 5 rồi tốt nghiệp cấp 2 và đi thi vào cấp 3… những thứ đẹp đẽ giữa hai cha con cứ hiện về trong tâm trí ông.

 

 

Càng trách con bao nhiêu, càng thương con bấy nhiêu, ông Ninh cũng không thôi dằn vặt bản thân vì quá lo làm ăn mà bỏ mặc con ra nông nỗi này. Trong thâm tâm, ông tự mình đã tha thứ và khoan dung cho lỗi lầm của con gái rồi.

Bỏ qua những sĩ diện của bản thân, những lời bàn tán của hàng xóm, ông Ninh đã cùng với vợ chăm sóc Hồng cẩn thận cho đến khi sinh con và cùng nuôi dạy đứa cháu lớn khôn. Bằng tất cả tình cảm của một người cha, ông Ninh đã dành cho con gái và đứa cháu nhỏ món quà ý nghĩa là bảo hiểm nhân thọ với mong muốn sau này Hồng sẽ có đủ sức khỏe và sự an tâm để có thể nuôi con trưởng thành.

 

Hifawe



Vui lòng đăng nhập để bình luận.