Mẹ chồng - nàng dâu

Mẹ chồng - nàng dâu

2018-07-30 11:37:26.0 1825

Khi con tôi lớn hơn một chút, tôi lại trở lại thành phố tiếp tục công việc của mình. Bố mẹ chồng vì bận công việc nên không thể theo lên trông cháu được nhưng ông bà vẫn thường xuyên hỏi han, cho cháu hết thứ này đến thứ kia. Cứ rảnh lúc nào là lại lên thành phố chơi với con cháu lúc đó. Áp lực cuộc sống được xua tan nhờ những lời tình cảm chúng tôi dành cho nhau.

Tôi vốn là dân thành thì lấy chồng về quê nên còn rất nhiều điều bỡ ngỡ. Thuở ấy ở quê chồng tôi vẫn còn lạc hậu lắm, cơm nấu bằng bếp củi, giặt bằng tay, nước giếng phải bơm bằng tay chứ không cắm máy bơm chạy vù vù như bây giờ đâu. Đang từ một đứa con gái được chiều chuộng, sống sung sướng và có phần vụng về như tôi bỗng nhiên phải làm những việc chưa bao giờ làm khiến tôi khó chịu.

 

 

Tất nhiên khoảng thời gian đó không kéo dài bao lâu vì vợ chồng tôi đều làm việc và ở trọ trên thành phố chỉ thỉnh thoảng mới về quê chơi thôi. Ban đâu, tôi vẫn nghĩ đơn giản là không sao hết, chỉ cần làm đối phó cho qua chuyện mấy ngày ở quê rồi mình lại lên thành phố ấy mà. Nhưng đâu có dễ như thế. lấy chồng được 2 tháng thì tôi có bầu và 8 tháng sau phải về quê sinh con và sống với bố mẹ chồng, làm những công việc tôi cho là “ác mộng” đó mà không có chồng kề bên.

 

Lúc này, tôi thật sự phải làm vì không làm thì không có cái ăn. Bố mẹ tôi đều tất bật với công việc đồng áng và mấy sào trồng cây ăn quả. Nhưng may mắn là tôi có mẹ chồng nhẹ nhàng chỉ bảo, giúp tôi nấu nướng mà không nề hà chuyện thiệt hơn với con dâu. Cứ hễ có thời gian rảnh là mẹ vào bếp nấu nướng, dặn tôi từng lý từng tý một. Những việc tôi không làm được, mẹ cũng không kêu ca mà cứ từ tốn, từ tốn bảo ban.

 

Tôi sinh con, con khó tính hay quấy khóc, nhiều hôm đi làm đồng mệt mỏi nhưng mẹ vẫn sẵn sàng thức bế con để tôi ngủ rồi sáng sớm dạy đặt sẵn nồi cháo trên bếp, ninh cho tôi dạy có bát cháo nóng ăn ngay để có sữa cho con bú. Mẹ bảo, phụ nữ khi sinh đẻ mất rất nhiều sức, phải kiêng khem thật nhiều thì sau này mới không bị ảnh hưởng sức khỏe. Vì thế, mẹ không có tôi đụng tay, đụng chân vào bất cứ việc gì suốt gần 4 tháng trời.

 

Mặc dù khoảng thời gian ở nhà chăm con phải xa chồng nhưng tôi không hề cả thấy tủi thân khi sống trong gia đình chồng vì mẹ đối xử rất tốt với tôi. Tiền ăn chồng tôi gửi bố mẹ để chăm hai mẹ con tôi, mẹ cũng chẳng đụng đến một đồng nào mà đưa tôi bảo dành dụm mua lấy cái hợp đồng tiết kiệm tài chính cá nhân sau này còn lo cho con cho cái. Bố mẹ đang còn khỏe, đủ sức nuôi được các con, khi nào bố mẹ già yếu, lúc đó các con có cho bố mẹ cảm ơn. Tôi ôm lấy mẹ, dưng dưng nước mặt. Người ta vẫn bảo mẹ chồng - nàng dâu thường không ưa nhau nhưng tôi thì nghĩ ngược lại, tốt hay xấu là do cách cư xử của hai người với nhau mà thôi.

 

 

Khi chúng tôi đã ổn định cuộc sống, có nhà, có cửa trên thành phố chúng tôi nhiều lần ngỏ ý mời bố mẹ lên ở cùng nhưng bố mẹ từ chối vì không quen với lối sống nhộn nhịp nơi phố phường. Dăm bữa, nửa tháng ông bà lại lên chơi với cháu, vẫn cứ lịch kịch ba thứ quà quê khi thì mớ rau, quả trứng khi thì con gà, con vịt nhưng trên hết là tấm lòng họ dành cho con cháu luôn luôn ân cần, ấm áp. Khoảng cách mẹ chồng- nàng dâu dường như không bao giờ tồn tại trong tiềm thức của chúng tôi.

 

Hifawe



Vui lòng đăng nhập để bình luận.