Là lỗi của bố

Là lỗi của bố

2018-10-02 10:54:18.0 2213

Ngày ngày nhìn con đau đớn quằn quại đến vã mồ hôi vì căn bệnh ung thư đại tràng nhưng gia đình ta chẳng có tiền để chạy chữa, thuốc thang cho con bố lại không ngừng trách cứ bản thân. Là lỗi của bố, bố đã quá chủ quan không biết dự phòng tài chính cho gia đình...

 

Ngày ngày nhìn con đau đớn quằn quại đến vã mồ hôi vì căn bệnh ung thư đại tràng nhưng gia đình ta chẳng có tiền để chạy chữa, thuốc thang cho con bố lại không ngừng trách cứ bản thân. Là lỗi của bố, bố đã quá chủ quan không biết dự phòng tài chính cho gia đình. Là bố đã tước đi của con cái quyền được sống, được có một tương lai rộng mở, có vợ, có con, có gia đình hạnh phúc riêng của mình vì ngày đó bố từ chối mua bảo hiểm nhân thọ để lấy tiền đầu tư làm ăn để rồi kinh doanh thua lỗ, phải bán nhà, bán cửa, đẩy cả gia đình vào cảnh khốn khó.

Bố trước đây cũng là người khá tự hào về bản thân khi có một công việc kinh doanh đáng mơ ước của nhiều người, có nhà cửa đàng hoàng, khang trang, cho con cái một cuộc sống đầy đủ vật chất, sẵn sàng mua cho vợ những món quà đắt tiền chỉ đổi lấy niềm vui, hạnh phúc của cả gia đình. Đối với người khác cuộc sống như vậy là ổn rồi chỉ việc yên tâm mà làm ăn rồi tận hưởng cuộc sống nhưng với bố khi đã có tiền lại càng muốn có nhiều tiền hơn. Bố cũng chỉ vì muốn mang đến cuộc sống tốt nhất cho những người thân của mình nên bố đã mang tiền đi kinh doanh chứng khoán. Tưởng may mắn sẽ mỉm cười với bố, với tương lai của cả gia đình ta khi bố thành công ở lĩnh vực làm ăn mới này nhưng không bố đã sai lầm, đã quá ảo tưởng vào những thứ “viển vông” để rồi cuộc chơi của bố gặp thất bại. Bố buộc lòng phải bán nhà, bán những tài sản có giá trị để có tiền trả nợ.

 

 

Rồi gia đình ta phải dọn ra sống ở một khu tập thể cũ mà bố thuê lại với giá rẻ. Cuộc đời với bố coi như thế là kết thúc, bố chán nản bản thân, bố bỏ bê gia đình, để mẹ con tự vật lộn với những gánh nặng cuộc sống. Con vì không có tiền ăn học tiếp nên đành phải bỏ giữa chừng ở năm thứ 2 đại học để đi kiếm việc làm phụ giúp mẹ. Những ngày tháng khổ cực con phải trải qua, những bữa đói bữa no bủa vây một người vốn chưa bao giờ phải biết đến vất vả là gì. Và con bị bệnh ung thư đại tràng lúc nào mà chẳng hay khi tuổi đời còn quá trẻ.

Vì biết gia đình mình không còn tiền để chữa bệnh cho con nên con dấu nhẹm chuyện mình bị bệnh không cho bố mẹ biết và một mình chịu đựng những cơn đau giày vò thấu tận tâm can. Để đến khi sức con cạn kiệt, con không thể chịu đựng thêm được nữa, con phải nhập viện thì bố mẹ mới biết được bệnh tình của con. Nhưng đúng như suy nghĩ của con, bố mẹ cũng không thể vay mượn thêm được của bất cứ người nào nữa vì số nợ mà bố đã gây ra quá lớn rồi. Bố đành bất lực nhìn con vật vã

 

Là lỗi của bố, nếu bố không phải quá ham tiền bạc, biết điểm dừng cho cuộc đời mình, biết sống có kế hoạch và không từ chối tham gia bảo hiểm nhân thọ qua lời mời của chị họ con- tư vấn viên công ty bảo hiểm nhân thọ Prudential- thì cuộc đời của chúng ta đã khác rồi. Con vẫn được sống trong một môi trường tốt, được học hành đàng hoàng và bố tuyệt nhiên chẳng phải nếm nỗi đau đớn của một người cha tội lỗi…

Hifawe



Vui lòng đăng nhập để bình luận.